Tự thoát khỏi trầm cảm, khó hay dễ.
Trầm cảm có lẽ đã là một căn bệnh phổ biến trong Xã Hội hiện nay. Triệu chứng của nó rất đơn giản. Chỉ là cảm thấy lo lắng , buồn chán , mất đi niềm vui cuộc sống từ 2 tuần trở lên. Có lẽ ai một lần trong đời cũng đã đều từng trải qua nó ít nhất một lần.
Tuy nhiên khoảng cách giữa trầm cảm nặng và nhẹ là rất lớn. Điều tồi tệ nhất của trầm cảm đó chính là không có người thấu hiểu và cảm thông cho họ. Điều tồi tệ lại đến với chính tôi, cái căn bệnh này sẽ trở nên cực kỳ tai quái.
Với trải nghiệm gần 15 năm của một người bị trầm cảm tầm trung và nặng. Tôi hiểu rất rõ cái cảm giác tồi tệ của nó. Tự mình chiến đấu với chính căn bệnh này đem lại cho tôi những trải nghiệm và kiến thức thật thú vị. Tôi luôn tự hào vì bản thân mình đã là người thử nghiệm và trải nghiệm nhiều trên quá trình tìm hiểu chính bản thân mình. Bạn đọc hãy lắng nghe những trải nghiệm của tôi nhé.
Trải nghiệm.
Tôi đã từng cảm thấy bản thân mình thật là vô dụng. Có vài khoảnh khắc xuất thần một vài câu nói của tôi làm mọi người phá lên cười. Bản thân mình chẳng cảm nhận được điều gì cả. Tôi đã từng không thể cảm nhận được động lực sống. Cực kỳ khó đưa ra quyết định về mọi thứ và không thể cảm nhận được bất cứ niềm vui nào. Tôi bị trầm cảm khá sớm ngay từ khi còn rất nhỏ có lẽ khi ấy chỉ tầm hơn 10 tuổi.
Vâng bạn biết đấy ở cái tuổi đó mà bị trầm cảm thì ký ức tuổi thơ của tôi sẽ bị méo mó không bình thường như những đứa trẻ khác. Tôi đã không thể hiểu nổi tại sao những người bạn của mình lại có thể ngây thơ hồn nhiên trải nghiệm cuộc sống như vậy. Người bị bệnh trầm cảm sẽ như vậy đấy, dường như thế giới nội tâm của họ với một người bình thường hoàn toàn tách biệt và khó hiểu.
Thực tế.
Có một sự thật rằng tôi phải học mọi kỹ năng mềm từ con số âm. Vâng bạn không nghe nhầm đâu, học kỹ năng mềm từ con số âm dưới mức bình thường. Cảm xúc không được tốt, sợ sự bình phán chỉ chích từ người khác, luôn cảm thấy khó chịu và hồi hộp khi gặp người lạ. Cảm giác của ngày đầu bỡ ngỡ phải nói là thật kinh khủng. Tôi luôn cảm giác hồi hộp đến mức tim đập loạn nhịp như muốn nổ tung cả ngực, đầu óc như bị đông cứng lại, tai ù đến nỗi không nghe được gì cả. Người bị trầm cảm không phù hợp cho tuyệt đại đa số những việc yêu cầu thần thái và giao tiếp khôn khéo. Tuy nhiên với ý chí của một thằng đàn ông tôi đã không để điều đó tiếp diễn.
Tôi đã luôn phải chiến đấu với cảm giác khó chịu đó thật nhiều. Cho đến lúc nó đã thành một kỹ năng khiến bản thân có thể giao tiếp với nhiều người, bán hàng cho họ. Nhìn chung cái khoảng thụt lùi này không hề nhỏ đâu. Mỗi ngày bạn đối diện với cảm giác đó nó sẽ giảm một chút. Càng lâu dần dần nó sẽ nhỏ lại bạn phải làm liên tục như thậm chí cả nghìn , trục nghìn lần.
Điều này sẽ tạo ra một khoảng lùi khoảng vài tháng so với một người bình thường. Ở cái Xã hội hiện nay cần sự năng động và linh hoạt thì việc này thật sự khó chấp nhận. Mấy tháng trời thì tôi nghĩ có lẽ bạn sẽ bị xa thải ngay lập tức. Tôi với tinh thần là một chiến binh như vậy cũng đã vài lần bị đuổi việc vì lý do đó. Tôi không thấy nó có gì là xấu hổ cả, tôi rất cảm ơn vì những kiến thức và hiểu biết và bệnh trầm cảm đã khiến bản thân mình không cảm thấy nản lòng.

Trong quá trình âm thầm chiến đấu đó tôi tìm đến giáo lý của đạo Phật để định tâm.
Tôi biết và thấu hiểu tất cả những cảm xúc mà một người trầm cảm đã trải qua. Tôi còn biết ngày nay có rất nhiều người đang bị trầm cảm và luôn thu mình một chỗ. Họ cũng là những người bình thường. Họ đều đang chịu một phần nghiệp báo của mình từ kiếp trước. Càng thu mình càng không trả nghiệp thì người ấy lại càng chịu nhiều đau khổ từ bệnh trầm cảm.
Tuy nhiên trầm cảm không phải chỉ là một cục u nhọt cần loại bỏ. Tôi cho rằng đây là một món quà hiếm có. Tôi bắt đầu tìm hiểu về tâm lý học và sinh lý cơ thể do đặc trưng nghề PT Fitness. Từ một người trầm cảm với vô vàn những suy nghĩ hỗn loạn kết hợp với kiến thức nghành tâm lý học lại hợp một cách lạ kỳ. Tôi ham mê tìm hiểu tài liệu và mua rất nhiều sách về đọc. Những kiến thức tưởng chưng khô khan khó hấp thu với người khác nhưng với tôi lại như cát lâu ngày gặp nước. Đọc say mê và hăng say, kiến thức tâm lý học gỡ cho tôi những nút thắt tâm trí.
Ưu điểm.
Người bị trầm cảm tuy rằng rất nhậy cảm và khó giao tiếp XH. Tuy nhiên chính vì sự nhậy cảm đó họ lại có khả năng thấu cảm cảm xúc của người khác. Người trầm cảm cũng có óc tưởng tượng, sáng tạo tốt để bù vào sự khuyết thiếu về giao tiếp. Tôi cũng vậy dù đã thoát khỏi vòng xoáy tiêu cực của bệnh trầm cảm. Bản thân tôi luôn giữ được nét độc đáo riêng trong suy nghĩ. Đó là một nét tư duy khá riêng không đụng hàng với đại đa số người khác. Tôi cũng là người có nhiều ý tưởng sáng tạo trong tập thể và là người giải quyết các vấn đề một cách khá là nhanh.
Việc bạn có thể nhanh chóng xử lý chính những mâu thuẫn phát sinh trong suy nghĩ đôi khi cũng tương đồng với việc bạn có thể xử lý nhanh những công việc ngoài cuộc sống. Cuộc đời này không cho không ai thứ gì và cũng không ai là hoàn hảo cả.
Nếu bạn đã và đang bị trầm cảm hãy cố gắng lên chiến đấu và hạ gục nó. Đoạn đường phía trước có thể sẽ làm bạn tổn thương rất nhiều nhưng đừng bỏ cuộc. Đi hết con đường gồ ghề đó sẽ đến vườn hoa thơm bát ngát chờ bạn hái.

Tôi sẽ liên tục chia sẻ những bài viết kèm kiến thức tâm lý học. Các bạn đã từng giống tôi có thể hiểu và thoát khỏi nỗi đau của trầm cảm. Hãy đón xem nhé.
HÃY CỐ LÊN VÀ SỐNG NHƯ MỘT CHIẾN BINH THỰC THỤ NHÉ