Tâm sự của Brian, thành thật từ tôi và bạn

Xin chào các bạn tôi là Brian, nghệ danh đầy đủ của tôi là Brian Nguyễn. Tôi lấy tên này bởi vì bản thân cực kỳ hâm mộ tác giả Brian Tracy.

Dù rất hâm mộ tác giả Brian Tracy nhưng những điều tôi chia sẻ lại không phải là kinh tế học. Tôi hướng tới người đọc có được sự thấu hiểu khách quan về cuộc sống, đặc biệt những người đã và đang chiến đấu với những căn bệnh tâm lý. Bản thân tôi cũng chỉ có thể chia sẻ cho các bạn những điều đó vì chính bản thân tôi và những người đồng hành góp ý với mình đã trải nghiệm nó.

Hiện nay khi XH ngày càng hiện đại thì những người ẩn mình sống khép kín lại càng nhiều . Mạng Xã Hội phát triển với tốc độ chóng mặt nhưng lại rất nhiều người chỉ co mình nhìn thế giới qua màn hình điện thoại và rất ít thể hiện bản thân. Những căn bệnh tâm lý cũng ngày một lan rộng và dường như ai trong chúng ta cũng có một khúc mắc nào đó trong tâm lý của bản thân mình. Những khúc mắc đó như một cục u nhọt liên tục lớn lơn theo sự trưởng thành của mỗi người gây nhiễu loạn cuộc sống và ảnh hưởng đến trải nghiệm của bản thân mình.

Với tôi thì nhu cầu về mặt tinh thần cũng là điều gắn liền với vật chất. Khi hai thứ đi đôi với nhau sẽ tạo nên sự hài hòa về tinh thần và hạnh phúc. Nếu chúng không hài hòa với nhau thì rất khó để bản thân chúng ta thấy đầy đủ trọn vẹn trong cuộc sống. Điều này giống như việc bạn được ăn đồ thượng hạng nhưng tâm trạng lại không hề vui vẻ vậy. Điển hình cho sự xung đột của 2 mảng này đó chính là việc rất ít tử tù có thưởng thức trọn vẹn bữa ăn trước khi hành hình của mình.

Mục đích của tôi chính là tạo ra một nơi khiến con người chúng ta cảm thấy hạnh phúc hơn từ trong tận đáy lòng

Giới thiệu người viết bài

Nếu có một câu nhận xét đúng đắn nhất về tôi thì tôi là một tay tư chất rất bình thường nhưng ham muốn cực kỳ lớn. Ngay từ bé tôi ước muốn làm phi hành gia và đến nay vẫn muốn thế. Tôi cũng đang mơ mộng một ngay nào đó có thể thành người có sức ảnh hưởng lớn. Tôi không nghĩ mọi thứ là quá sức bởi đơn giản tôi chưa bao giờ nghĩ mình đã cố gắng hết sức cả.

Tôi không có một gia đình hào môn và thậm chí còn ít nhận được sự quan tâm yêu thương từ bố mẹ. Điều này do một phần vì bố mẹ tôi là người có tính cách cổ quái, bản thân tôi cũng vậy nên lâu dần tạo ra khoảng cách. Cuộc sống như vậy khiến bản thân tôi lớn lên với một bộ não thiếu tương tác cảm xúc nghiêm trọng và trí tệu cảm xúc có vấn đề.

Tôi đã từng có thời gian trầm cảm rất dài mà không được một ai cảm thông. Chính vì một tư chất tầm thường cộng thêm một đầu óc bay bổng mâu thuẫn với nhau. Trước sự kỳ vọng quá lớn và thường xuyên bị gây áp lực về truyện học hành kèm bạo lực học đường, gia đình tôi đã hoàn toàn không được trải nghiệm sự ngây thơ hồn nhiên.Sự trầm cảm kéo dài như vậy từ 12 đến năm tôi 23 tuổi. Từ khi học đại học thì đã đỡ hơn chút nhưng sự thiếu xót kéo dài đó rất khó lòng để bù đắp.

Trong cái quãng thời gian dài đằng đẵng chiến đấu với bệnh trầm cảm đó lại không hề được ai cảm thông. Tôi còn bị vướng vào cái trò đùa tai quái của đám học trò. Câu truyện sẽ rất dài có lẽ chắc chắn không thích hợp kể lể tại đây nhưng bạn có thể hiểu được quãng thời gian đó nó kinh khủng đến thế nào.

Để có thể học hỏi và bù đắp những thiếu xót đó tôi đã phải bỏ công việc ổn định với mức lương khá ổn tầm 12 tr 1 tháng tại tập đoàn Samsung để lăn lội ăn bữa nay lo bữa mai trong miền Nam. Đây là một sự việc rất dài tôi sẽ lấy một vài VD về trải nghiệm của tôi trong suốt quá trình để bản thân mình tìm về các cảm xúc thông thường nhất.

Có rất nhiều lúc bản thân tự hỏi bạn có thấy quãng thời gian đó vô nghĩa và đáng phải xóa bỏ không. Tôi nhất quyết nói không, quá khứ có xẩy ra thì cũng đều có nguyên nhân sâu xa của nó. Sau này khi cuộc sống càng ngày càng khó hơn tôi tìm đến Phật pháp ở đó có thể một chút an bình và nhận ra những nhận định sai lầm của bản thân mình. Mọi thứ có như vậy đôi khi cũng do nghiệp báo từ kiếp trước đến nếu mình quay lại oán trách trả thù thì càng làm nặng nghiệp hơn, kiếp này đau khổ kiếp sau còn khổ đau hơn. Tôi đã ý thức được mình cần sống tích cực hơn, mạnh mẽ hơn để thoát khỏi số phận của mình.

“Cuộc sông này vốn đã là không công bằng chúng ta phải quen và chấp nhận với điều đó”. Đây chính là một câu nói nổi tiếng của tỷ phú Bill Gate. Để cho bạn hình dùng rõ về câu nói này tôi sẽ kể cho bạn một câu truyện được dàn dựng.

            Thầy giáo thể dục triệu tập cả lớp để tham gia một cuộc thi chạy cự ly 100 m. Ai dành giải nhất sẽ nhận được một phần thưởng là 1000 $ nhưng thể lệ cuộc thi lại cực kỳ lạ. Mọi người cùng đứng lên vạch xuất phát nhưng sau đó thầy giáo đã đặt ra quy tắc để thay đổi vị trí bắt đầu của mỗi người. Điều đầu tiên đó là.

  • Ở đây ai là cô nhi hãy lùi lại vạch xuất phát 1 mét.

Ngay lập tức có 3 đến 4 anh chàng đã phải tự giác đứng lùi lại mặt buồn rười rượi. Chưa dừng lại ở đó thầy giáo lại liên tiếp đưa ra những quy tắc kỳ quái.

  • Ai là người da mầu lùi lại 1 mét.
  • Ai không có nhà ở cố định lùi lại 1 mét.
  • Ai đã không đủ tiền ăn bữa sáng nay lùi lại 1 mét
  • Ai đang không có phương tiện đi lại riêng lùi lại 1 mét.

            Có cực kỳ nhiều quy tắc quái gở như vậy được đặt ra và có những anh chàng đã phải lùi lại đến mười mấy mét trong cuộc đua đó và nghiễ nhiên cơ hội đạt được phần thưởng là chiếc cúp của anh ta là cực kỳ mong manh.

Người thầy này đã dùng cuộc chạy đua này để nói cho học trò của mình hiểu rằng đây chính cuộc đời sau này các học trò của ông phải đối mặt. Nó vốn là vậy có rất nhiều bất công nhưng bản thân mình lại không thể từ bỏ. Bạn là người giỏi nhất nhưng không chắc bạn là người thành công nhất và ngược lại.

Nếu tôi là người tham gia cuộc đua này có lẽ tôi cũng không thể năm trong Top được nhưng cái đáng quý nhất so với người chiến thắng là tôi đã chạy một quãng đường dài hơn, biết chịu đưng và thấu hiểu bản thân mình. Chìm đắm trong trầm cảm nặng và không có một ai thấu hiểu chừng ấy năm tôi giường như tưởng rằng bản thân không bao giờ ngóc đầu dậy được. Cơ may sao con người tôi chịu nhiều đau khổ nhưng dưới sự thúc ép từ cuộc sống tự lập lại trưởng thành hơn.

Tôi đã nhẩy bật một quãng dài đến như vậy để bản thân mình tạm gọi là bình thường đã là một quá trình rất dài. Tự thoát được trầm cảm mà không ai giúp đỡ không hề dễ một chút nào. Một người trầm cảm có lẽ không hề nhẹ như tôi đã từng có rất nhiều suy nghĩ tiêu cực và tự hủy hoại bản thân mình. Để thoát ra được nó trong nỗi cô đơn thì bản thân tôi luôn phải đấu tranh tư tưởng không ngừng. Có một khoảng thời gian từ năm 18 đến 23 tuổi đây là ngoãng thời gian nặng nề nhất tôi phải chiến đấu với căn bệnh tâm lý này. Tôi trở thành một tên nổi loạn chính hiệu, tôi muốn phá hết bản chất con người ngu si trong mình để lột xác. Các mong muốn mãnh liệt đó được thể hiện ra bên ngoài cùng với sự ngông cuồng nhưng chỉ là để giấu đi một tâm hồn cực kỳ yếu ớt dễ vỡ bên trong. Những dòng tư tưởng đối nghịch liên miên như vậy thôi diễn trong đầu mâu thuẫn trực tiếp với nhau. Tôi đã có quãng thời gian tự dằn vặt bản thân đến vậy. Chính việc giải quyết chính những mâu thuẫn đó khiến cho bản thân tôi thông suốt.

Bạn thử đoán xem một con người hướng nội kèm trầm cảm như vậy sau này sẽ làm công việc gì ?. Có rất nhiều người sẽ nghĩ người kiểu vậy chỉ làm mấy công việc kiểu văn phòng, thu ngân, kế toán, hay IT là hợp thôi. Ôi không hiện tại tôi lại là 1 PT gym cơ bản là luôn phải giao tiếp với KH và cần năng lượng tích cực, liên tục.

Cuộc sông căn bản là những điều thay đổi kỳ diệu với tôi việc giao tiếp với người lạ hay quen đã không còn là vấn đề. những suy nghĩ tiêu cực cũng không thể làm làm tổn thương bản thân mình quá nhiều nữa. Cái nghề nghiệp này khiến tôi dần phải học thêm nhiều kỹ năng như giao tiếp, ngôn ngữ hình thể. Các kiến thức chuyên nghành về tâm lý, sinh và thần kinh học.

Tôi đã tìm được đam mê mới cho bản thân mình đó chính là tâm lý học. Một cái môn học có vẻ rất khoai này lại phù hợp với tôi. Với bản chất một tên đã từng bị trầm cảm nặng và có nhiều tư tưởng mâu thuẫn khi vào với tâm lý học nó đã giúp tôi giải đáp mọi thứ. Tôi say mê, thực hành và cảm nhận nó muốn dùng kiến thức của nó cũng như những kinh nghiệm của bản thân mình để giúp đỡ tất cả mọi người.

Nếu bạn đã từng có một chút nào giống tôi hay bản thân mình có những điều cảm thấy khó hiểu về con người mình thì có lẽ chúng ta sẽ rất hợp nhau đấy. Những Blog ngắn sẽ được tôi thường xuyên cập nhật liên tục định kỳ chắc chắn sẽ là món quà ý nghĩa với bạn. Bạn cũng có thể đi sâu tìm hiểu bên trong con người mình bằng cách đăng ký khóa học kèm những tư vấn trực tiếp từ tôi.

Rất cảm ơn dù bạn là bất cứ ai nhưng đã cố gắng đọc đến đây. Nếu bạn ủng hộ tôi sẽ luôn cố gắng hoàn thiện hết mức có thể.

Bài viết liên quan